Văn Chẩn

Văn chẩn (nghe và ngửi) trong y học cổ truyền giúp chẩn đoán bệnh qua tiếng nói, tiếng thở, tiếng ho, tiếng nấc và mùi vị. Tiếng nói nhỏ, hụt hơi chỉ hư chứng; tiếng nói to là thực chứng. Thở nhanh, mạnh là thực chứng; thở nông, yếu là hư chứng. Ho có đờm là Thấu, không đờm là Khái. Nấc liên tục, to là thực nhiệt; nấc thưa, nhỏ là hư hàn. Phân tanh hôi, loãng do Tỳ hư; nước tiểu khai, đục do thấp nhiệt; đờm tanh hôi do Phế ung.

Đại Cương về học thuyết ngũ hành

Học thuyết Ngũ hành, với Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, không chỉ là 5 yếu tố vật chất mà còn là khái niệm triết học về sự liên hệ trong tự nhiên. Xuất hiện từ thế kỷ XX trước Công nguyên và dựa trên học thuyết Âm Dương, nó giúp ta hiểu rõ hơn về sự cân bằng và vận động của vũ trụ.

Thiết Chẩn

Án chẩn (sờ nắn) là một phần của tứ chẩn trong y học cổ truyền, giúp chẩn đoán bệnh toàn diện. Kỹ thuật này bao gồm sờ nắn da thịt, tay chân và bụng để tìm vị trí, tính chất bệnh. Các dấu hiệu như hàn nhiệt, độ ẩm da, cảm giác đau khi ấn có thể chỉ ra tình trạng hư thực, tạng phủ liên quan. Án chẩn đặc biệt quan trọng trong châm cứu để tìm huyệt và chẩn đoán kinh mạch.

Vấn Chẩn

Bài viết giải thích tầm quan trọng của việc hỏi bệnh sử trong chẩn đoán bệnh. Hướng dẫn cách thu thập thông tin về tiền sử bệnh, diễn tiến bệnh, các triệu chứng (thân nhiệt, đau, ăn uống, giấc ngủ, đại tiểu tiện, kinh nguyệt/khí hư) và cách liên hệ chúng với các tình trạng bệnh lý khác nhau.

Hỏa Khí

Bài viết giải thích mối quan hệ giữa Hỏa khí và sức khỏe trong mùa hè, bao gồm các triệu chứng trên cơ thể như lưỡi đỏ, mồ hôi, và tín hiệu thần kinh bị căng thẳng, cũng như tác động của môi trường với sắc đỏ.